SVVN - Phạm Hồng Ngọc (sinh năm 2002) là sinh viên năm ba, ngành Kinh tế xây dựng Trường ĐH Xây dựng Hà Nội. Ngọc khá vô tư, thường luôn nghĩ cuộc sống màu hồng, bởi vậy khi đến thời điểm phải đưa ra những quyết định quan trọng trong cuộc sống như “việc chọn nguyện vọng thi đại học hay chọn trường mà mình mong muốn” thì cô thường khá hoang mang. Với thế hệ Gen Z, có vẻ như ai cũng từng trải qua cảm giác này khi bắt đầu chập chững học làm người trưởng thành.
Phạm Hồng Ngọc (sinh năm 2002) là sinh viên năm ba, ngành Kinh tế xây dựng Trường ĐH Xây dựng Hà Nội. |
Khi định hướng ban đầu bị thay đổi 180o
Trong những năm học cấp 3 tại trường THPT Ngô Quyền - Hải Phòng, mình vừa là cán bộ lớp vừa kiêm bí thư lớp nên mình khá tự tin vào khả năng lãnh đạo cũng như thành tích học tập của bản thân. Chính vì vậy, chuyên ngành ban đầu của mình chọn là ngành Quản trị nhân lực của Trường Đại học Kinh tế Quốc dân. Tuy nhiên, do thiếu một chút may mắn nên mình đã không có duyên với chuyên ngành này mà thay vào đó bén duyên với ngành Xây dựng. Thú thật là ban đầu mình chỉ tìm hiểu sơ qua về chuyên ngành Kinh tế xây dựng và thấy khá mới lạ nên đã xếp vào trong những nguyện vọng của mình, chứ bản thân chưa từng nghĩ mình sẽ thật sự học. Nhưng do cơ may và có duyên nên mình đã là cô sinh viên năm 3 rồi.
Trở thành sinh viên của Trường Xây là một trong những bước ngoặt lớn của nữ sinh quê Hải Phòng. |
Áp lực tạo nên kim cương
Mới ban đầu khi học các môn đại cương của năm nhất mình đã cực kỳ hoang mang vì lượng kiến thức quá khổng lồ và phương pháp học tập hoàn toàn mới trên đại học, đặc biệt là đối với một người con gái như mình trong môi trường học tập của một ngôi trường thiên về kĩ thuật. Bản thân là một người học khá tốt các môn tự nhiên nên mình rất tự tin về các môn liên quan đến toán nhưng sự thật phũ phàng thay dù bạn có học giỏi cỡ nào cũng phải gục ngã trước các môn đại cương của Đại học Xây dựng Hà Nội. Kỉ niệm đáng nhớ nhất của mình là với kỳ thi giữa kỳ của bộ môn Giải tích 1. Lần đầu tiên trong cuộc mình được 6,5 điểm môn Giải tích trong khi mình học tập rất chăm chỉ. Không biết là có ai cũng trải qua tình huống giống mình không nhỉ?
May mắn thay mình có những người bạn, người anh chị khóa trước và những thầy cô tuyệt vời trong trường Xây dựng đã đưa ra cho mình rất nhiều lời khuyên và giúp đỡ mình vượt qua khoảng thời gian năm nhất đầy khủng hoảng ấy. Từ một người chân ướt chân ráo học trái ngành mình yêu thích đến “một đóa hoa của đá” luôn đạt được những thành tích tốt trong học tập với 2 năm liên tiếp đạt học bổng của trường là cả một sự nỗ lực cố gắng thay đổi bản thân để thích nghi với môi trường mới. Cho đến hiện tại khi có ai hỏi mình rằng “Bạn có hối hận khi học trái ngành không?” thì mình có thể trả lời chắc chắn rằng mình không hề hối hận.
Hồng Ngọc từ một người chân ướt chân ráo học trái ngành mình yêu thích đến “một đóa hoa của đá” luôn đạt được những thành tích tốt trong học tập với 2 năm liên tiếp đạt học bổng của trường. |
“Thà một phút huy hoàng chợt tắt, còn hơn buồn le lói suốt trăm năm”
Trong những ngày đầu tiên bước chân vào cánh cổng đại học, mình cũng giống như nhiều bạn, mong muốn được tham gia CLB bản thân yêu thích. Tuy nhiên tại thời điểm đó mình vẫn còn khá rụt rè và nép mình, có thể nói việc thể hiện bản thân trước mặt nhiều người là điều khó khăn đối với mình. Việc tham gia CLB tiếng Anh chuyên ngành SPEC và trở thành thành viên của Ban Sự Kiện - Hội Sinh viên Trường Đại học Xây dựng Hà Nội đã thay đổi bản thân mình rất nhiều. Chính việc tham gia CLB giúp mình gặp được những anh chị, những người bạn đáng quý đã ươm mầm cho mình trở thành một người có trách nhiệm, có tham vọng và có mong muốn góp sức mình cho cộng đồng và xã hội. Từ một người siêu sợ kim tiêm đến một cô gái luôn nhớ lịch đi hiến máu tình nguyện, từ một cô bé rụt rè đến một cô sinh viên được các anh chị, thầy cô tin tưởng giao những trọng trách lớn lao - trở thành phó ban chuyên môn để tiếp nối sứ mệnh của các thế hệ đi trước giao phó.
Chúng ta ngày càng trưởng thành, rời xa vòng tay của cha mẹ người thân, có thể sẽ gặp nhiều khó khăn, gian khổ, đôi khi bế tắc đến độ không biết nên làm gì thì đừng nản lòng thoái chí. Ông trời đóng một cánh cửa sẽ mở ra cho chúng ta một cách cửa khác với những cơ hội mới, vì vậy mình mong rằng chúng ta hãy luôn mạnh mẽ, dũng cảm đối mặt với những điều xảy đến với bản thân. Hãy không ngừng học tập, trau dồi theo đuổi đam mê đến cùng và cống hiến hết sức mình không chỉ để người ngoài nhìn nhận bạn mà chính bản thân bạn khi nhìn lại cũng tự hài lòng với những gì mình đã làm.
Trích: Báo sinh viên Việt Nam